[VKOOK Fanfic] Kim Tổng, Vợ Ngài Muốn Ly Hôn
  • Sự yếu lòng hòa trộn cùng sự bướng bỉnh, hơi thở lẫn trái tim của Min Yoongi, bắt buộc phải thuộc về Park Jimin hắn.
  • Mấy ngày đi công tác ở thành phố khác, từ sáng đến tối Park Jimin đều chăm chỉ gửi tin nhắn cho Min Yoongi. Mỗi tin nhắn đều được đọc, thế nhưng đối phương lại nhất quyết không chịu trả lời.
  • Park Jimin đối mặt với tình huống bất đắc dĩ này ngoài cười trừ ra, dường như cũng không hề biết phải làm gì nữa.
  • Thuận lợi ký hợp đồng với bên đối tác xong, Park Jimin và Park Seojun cùng nhau đến một nhà hàng nhỏ ven đường để ăn cơm, thuận tiện gọi thêm một két bia ướp lạnh.
  • Park Seojun vui vẻ mở từng nắp chai, mở hết cả một thùng lại gọi thêm một thùng nữa, anh hớn hở gọi phục vụ.
  • Park Seojun
    Park Seojun
    Cho tôi thêm một thùng bia
  • Park Jimin nhìn bộ dạng cà lơ phất phơ của anh, không nhịn được cười lớn.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Vui đến điên luôn rồi hả?
  • Park Seojun mân môi, giả bộ ai oán.
  • Park Seojun
    Park Seojun
    Mày làm sao biết được mấy tháng vừa qua tao khổ như thế nào chứ?
  • Park Seojun
    Park Seojun
    Ăn không dám ăn, mặc không dám mặc, muốn đi cua gái cũng chẳng có thời gian
  • Park Seojun
    Park Seojun
    Lần này đi công tác xem như kỳ nghỉ dưỡng của tao luôn, thật con mẹ nó thoải mái!
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Rồi, rồi, rồi, lỗi tao
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Chúng ta cạn ly, xem như chúc mừng cho kỳ nghỉ dưỡng của mày, được không?
  • Nói xong, Park Jimin cầm chai bia được ướp lạnh sảng khoái tu ừng ực.
  • Hai người uống chút rượu rồi ăn chút mồi, tâm tình bắt đầu hứng lên, Park Seojun không nhịn được tò mò hỏi.
  • Park Seojun
    Park Seojun
    Mày với bác sĩ Min khi nào mới kết hôn?
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Tự nhiên lại hỏi vậy?
  • Park Jimin khẽ nhướn mày.
  • Park Seojun
    Park Seojun
    Thì thời gian mày qua lại với bác sĩ Min cũng đâu có ngắn
  • Park Seojun nấc một cái rồi tiếp tục nói.
  • Park Seojun
    Park Seojun
    Thằng bé được vợ chồng Jeon Jungkook nhận nuôi cũng được 7-8 tháng rồi
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Ừm
  • Park Jimin nhấp một ngụm, trả lời cụt lủn.
  • Park Seojun
    Park Seojun
    Ừm cái gì mà ừm, chẳng lẽ mày không định kết hôn?
  • Park Seojun mân mê miệng chai bia, hỏi tiếp.
  • Park Seojun
    Park Seojun
    Cũng quấn lấy nhau nhiều tháng như vậy rồi, chơi cũng đã chơi đủ, mày thực sự không hề có chút tình cảm nào với bác sĩ Min sao?
  • Park Seojun
    Park Seojun
    Rõ ràng trong công việc mày rất khôn ngoan, nhưng hễ đụng tới chuyện tình cảm mày lại ngờ nghệch như đứa trẻ mới biết yêu vậy
  • Park Seojun
    Park Seojun
    Đối với Jeon Jungkook tốt, đối với Min Yoongi cũng tốt, mày không thể phân biệt rõ hai loại tình cảm này à?
  • Park Seojun say rượu đến đỏ mặt, anh chán nản chống cằm, nhìn thẳng vào mắt hắn như đang lên án.
  • Park Seojun
    Park Seojun
    Chơi đùa cũng gần một năm, nếu mày không yêu cậu ấy thì buông tha đi
  • Park Seojun
    Park Seojun
    Mày và Jungkook, dù không có Kim Taehyung chen vào, cũng sẽ không có kết quả
  • Park Seojun uống say rồi, từng lời từng chữ anh thốt ra đều sắc bén như dao.
  • Park Seojun
    Park Seojun
    Jungkook quá nhút nhát, quá đơn thuần, còn mày thì suy nghĩ quá nhiều, lúc nào cũng lo được lo mất
  • Park Seojun
    Park Seojun
    Mày với bác sĩ Min, con mẹ nó, nhìn kiểu nào cũng thấy hợp
  • Ông bà ta thường nói vật hợp theo, Park Jimin và Min Yoongi thực sự là một cặp trời sinh, tốt nhất nên dính chặt với nhau suốt đời, đừng để xổng ra ngoài kẻo làm khổ người qua đường.
  • Đương nhiên, những lời này Park Seojun đều để ở trong lòng, không dám nói ra.
  • Tối đó, Park Jimin lại mất ngủ.
  • Ngày quay trở lại thành phố, thời tiết xấu dị thường, mưa gió mù mịt. Park Jimin giữ khư khư điện thoại ở bên mình, một lòng chờ người kia hồi âm, nhưng đáng tiếc thay, Min Yoongi không hề trả lời hắn lấy một tin.
  • Park Seojun phát hiện mấy ngày gần đây tần suất xem điện thoại của hắn ngày càng cao, thậm chí trong quá trình trao đổi và ký hợp đồng với các đối tác lớn, ánh mắt của hắn cũng chỉ dán vào điện thoại, giống như đang chờ đợi một điều gì đó.
  • Một thứ tưởng chừng như đơn giản, nhưng đối với hắn lại quan trọng vô cùng.
  • Đứng chờ trước sân bay hơn nửa tiếng cuối cùng cũng bắt được xe, Park Seojun không nhịn được giục hắn.
  • Park Seojun
    Park Seojun
    Nào, lên xe lẹ lên, còn ngây ra đó làm gì?
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Không cần đâu, mày đi trước đi
  • Park Jimin lắc đầu từ chối.
  • Park Seojun
    Park Seojun
    Con mẹ nó, não mày bị úng nước à?
  • Park Seojun
    Park Seojun
    Thời tiết kiểu này, chờ xe tới bao giờ mới đến
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Không phải, tao đi ngược hướng với mày
  • Park Seojun
    Park Seojun
    What?? Chỗ tao ở không phải chỉ cách nhà mày có hai con đường thôi à?
  • Park Seojun
    Park Seojun
    Lên lẹ đi, bây giờ không còn xe để bắt nữa đâu
  • Park Seojun nói xong, chợt hiểu ra ý của hắn, chần chờ hỏi lại.
  • Park Seojun
    Park Seojun
    Chẳng lẽ mày muốn đến nhà của bác sĩ Min?
  • Hôm nay là thứ sáu, trùng hợp Min Yoongi không tan ca, có lẽ cậu cũng đang ở nhà chờ hắn.
14
Chương 132: Bồn chồn